Trang chủ Giả Quý Tộc
Giả Quý Tộc

Giả Quý Tộc

Full
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Đánh giá: 7/10 từ 37 lượt

Tác giả :

Mặc Thư Bạch

Trạng thái : Hoàn thành
Số chương : 90
Lượt đọc : 11
Yêu thích : 0

Tóm tắt

Dương Vi dùng mười ba năm để yêu Tống Triết.

Lần đầu tiên gặp gỡ, Dương Vi là cô bé mồ côi được mẹ anh thu dưỡng. 

Ngày ấy, cô đứng trong căn nhà lớn, trên người mặc bộ giáo phục đã sờn chỉ, dưới chân còn mang đôi giày vải lấm lem bùn đất. 

Tống Triết khi đó chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, đứng trên lầu mỉm cười đánh giá cô. Thiếu niên lớn lên rất đẹp, anh tựa như người từ trong tranh bước ra, làm cho người khác không nhịn được mà dõi mắt nhìn theo, nhất là khi nhìn thấy ánh sáng kiêu ngạo rực rỡ trong đôi mắt kia. 

Lúc đó, Dương Vi không biết rằng khoảnh khắc sơ ngộ ấy sẽ là khởi đầu cho tình cảm đơn phương mười ba năm của cô.

Người ta thường nói trong tình yêu, ai yêu trước người đó sẽ thua…

Mà Dương Vi thì đã định sẵn sẽ thua trên tay của Tống Triết. 

Cô yêu anh mười ba năm, là mười ba năm nỗ lực trả giá, là mười ba năm âm thầm chờ đợi. Vì dung nhập Tống gia, vì xứng với Tống Triết, cô cố gắng khoác lên cho mình một vỏ bọc quý tộc. Cô học đàn cello, học tiếng Pháp cùng tiếng Latinh, thành tích vĩnh viễn đệ nhất. 

Cô luôn tự khắc chế, giống như sợi dây đàn lúc nào cũng căng cứng, chưa bao giờ dám phóng túng chính mình.

Nhưng Tống Triết không thích cô.

Anh lúc nào cũng lạnh nhạt, chế giễu, hình như cô làm gì anh cũng khó chịu, bất mãn. 

Thật ra, chỉ cần anh đối tốt với cô một chút, cô liền vui vẻ thỏa mãn. Tống Triết thích cái gì, cô đều có thể cố gắng. Tính yêu của cô lúc đó vốn dĩ hèn mọn như vậy đấy.

Rồi ước mơ của Dương Vi cũng thành hiện thực, Tống Triết kết hôn với cô, cô trở thành Tống phu nhân được người người ngưỡng mộ. 

Dương Vi đã từng rất hạnh phúc, cô là bạn đời của anh, là người có thể đường đường chính chính cùng anh đi đến cuối đoạn đường. Cô từng nghĩ mình sẽ bên anh cả đời, dù khó khăn hay dễ dàng, dù vui vẻ hay bi thương…

Nhưng rồi, cô thua cuộc.

Cô không chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt mỗi khi anh nhìn cô.

Cô không chịu nổi những lần anh trào phúng nghi ngờ tình yêu của mình. 

Cô không chịu nổi những ngày cô đơn ngồi trong căn phòng trống vắng lạnh lẽo, vô vọng chờ đợi anh trở về. 

Dương Vi không chịu nổi, nên cô buông tay…

“Tống Triết, chúng ta ly hôn đi.”

Ngày nghe Dương Vi nói câu này, Tống Triết đã rất bất ngờ. Anh thản nhiên đến bình tĩnh…

“Là vì chuyện của Võ Luân sao, tôi cho rằng em sẽ không tức giận.” 

Anh cười đến ôn hòa “Như vậy đi, tôi sẽ cho người đính vé máy bay, chúng ta đi du lịch nước ngoài, em hết giận rồi chứ?”.

Anh cho rằng cô đang giận dỗi, nhiều chút kiên nhẫn dỗ dành, mọi chuyện rồi sẽ ổn. 

Khi ấy, Tống Triết không biết rằng, Dương Vi là nghiêm túc, đó là ngày mà cô bắt đầu học cách buông bỏ anh, học cách quên đi tình yêu mà cô đã dành cho anh. 

Nếu như thời gian được quay lại, nếu như Tống Triết biết được mình đã từng ngu ngốc đến như thế nào thì có lẽ anh đã không vì chút tâm lý phản nghịch, vì cái gọi là sĩ diện đàn ông mà ký vào đơn ly dị. 

Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng có nếu như…

Ngày anh và cô ly hôn, anh đã từng ngây thơ nghĩ sớm muộn gì cô cũng về bên anh, sớm muộn gì cô cũng quay về làm Tống phu nhân. 

Tống Triết khi ấy là một người đàn ông kiêu căng, tự phụ, anh cho rằng cô đã ở bên anh mười ba năm thì sẽ không bao giờ rời bỏ. Anh thói quen được cô đối tốt, anh thói quen nhận sự yên lặng trả giá từ cô…

Cô sẽ trở lại mà thôi

Nhưng rồi, Tống Triết phát hiện, từ khi Dương Vi rời xa anh, cô đã thay đổi rất nhiều. 

Cô hay cười hơn trước, lại quen được rất nhiều người bạn, thì ra cô là một người hài hước, có thể chọc cười người khác chỉ với vài lời nói. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Dương Vi sống động như thế, không còn một Dương Vi lúc nào cũng ưu nhã đến cứng ngắc mà đầy tự nhiên và vui vẻ. 

Còn Tống Triết, từ khi cô đi, anh có gì…

Là sự cô đơn, trống vắng, là thiếu mất một người luôn quan tâm chăm sóc, là mất đi một người vợ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ cô lại quan trọng với anh như thế.     

Lần đầu tiên, Tống Triết bỏ xuống sĩ diện, lần đầu tiên, Tống Triết chịu thua mà đi tìm Dương Vi…

“Dương Vi, trở về đi, chuyện ly hôn coi như chưa từng xảy ra.”

“Tôi không quen căn nhà không có em.”

“Tôi không quen nhìn em rời khỏi tôi.”

“Tôi không quen em đối xử tốt với người khác bỏ quên tôi.”

“Tôi không quen nhìn em cười với người khác.”



“Tống Triết, tôi đã từng yêu anh.”

“Sẽ thói quen… Chúng ta từng người sẽ tân sinh mới, cho nên, trở về đi…”

Dương Vi không còn yêu Tống Triết nữa rồi, cô sẽ không quay về bên anh. 

Đây là lần đầu tiên Tống Triết nhìn rõ sự thật như vậy. 

Mười ba năm qua, Tống Triết đã làm rất nhiều chuyện sai, rõ ràng là yêu lại vì chút kiêu ngạo, tự tôn mà trốn tránh thừa nhận, rõ ràng là không thể sống thiếu cô lại vì khúc mắc ngày xưa mà hết lần này đến lần khác tổn thương đến không thể vãn hồi. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)

Mãi đến bây giờ, Tống Triết mới hiểu Dương Vi là gia đình của anh, là một nửa linh hồn còn lại, một khi anh mất đi cô nhân sinh liền không bao giờ hoàn chỉnh…

Tống Triết phát hiện, từ trước đến giờ anh đều chưa từng chú ý cô, cũng không hiểu biết cô, hai người sở dĩ đi đến ngày hôm nay, anh là người có lỗi. 

Anh của quá khứ là người ích kỷ, ỷ vào cô thích anh liền làm xằng làm bậy. Anh chưa từng thấu hiểu nên một lần lại một lần thương tổn cô.

Anh khi ấy vì khúc mắc của quá khứ mà phủ nhận tình cảm của bản thân. Lúc nào cũng sợ cô biết, kỳ thật anh yêu cô…

Sợ phần nội tâm này bị mọi người nhìn thấu.

Sợ phần cảm tình này bị cô biết, lại không chiếm được đáp lại.

Cô từng từ bỏ anh, anh cũng đã nói không cần cô, nhưng đến cuối cùng, chung quy anh vẫn yêu cô.

Điều này đối với Tống Triết mới hai mươi tuổi chưa hiểu sự đời là vô cùng nhục nhã… Nên anh trốn tránh, để rồi mất đi cô.

Dương Vi là mười ba năm quá khứ của Tống Triết, là vĩnh viễn tương lai của anh. Nếu tổn thương đã hình thành, xin hãy cho anh cơ hội để bù đắp…

Anh sẽ nhanh chóng học làm món cô thích ăn.

Anh sẽ nhanh chóng tìm hiểu sở thích của cô, từ âm nhạc, điện ảnh cho đến sách báo.

Anh sẽ nhanh chóng học cách hiểu được hàm ý trong từng lời nói của cô.

Anh sẽ nhanh chóng học cách khắc chế cảm xúc của chính mình, áp chế những lời nói luôn tổn thương người khác.

Anh đã học xong lời nói xin lỗi, học xong việc đặt bản thân mình vào vị trí của cô để thấu hiểu, đã học xong khắc chế, học xong ẩn nhẫn.

Rồi sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ học xong tất cả những gì cô thích, trở thành mẫu người cô thích, để cô có thể thêm một lần nữa bắt đầu yêu anh. 

Dương Vi, trước đây là tôi ỷ vào em thích tôi nên tùy ý làm bậy. Bây giờ đổi lại tới lượt em, tôi cho phép em ỷ vào tôi thích mà tùy hứng kiêu ngạo, có được không?

Danh sách chương - 90 Chương

Chương 89: C89: Chương 89

2024-04-09 20:58:19

Chương 87: C87: Cầu hôn

2024-04-09 20:58:19

Chương 86: C86: Chương 86

2024-04-09 20:58:19

Chương 85: C85: Chương 85

2024-04-09 20:58:19

Chương 84: C84: Chương 84

2024-04-09 20:58:19

Chương 83: Chương 83:

2024-04-09 20:58:19

Chương 82: Chương 82:

2024-04-09 20:58:19

Chương 81: Chương 81:

2024-04-09 20:58:19

Cảm nhận và đánh giá

Sau khi đọc truyện Giả Quý Tộc thì mình cảm thấy truyện là:

- Câu chuyện tình cảm lãng mạn. Ngọt ngào, lôi cuốn, và đôi khi có yếu tố cảm động. Cảm nhận: Những câu chuyện tình yêu đẹp và ngọt ngào, tôi thường cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc sau mỗi đoạn đọc.

- Cuộc sống, mối quan hệ trong thành phố. Phản ánh hình ảnh đa dạng và phức tạp của đô thị. Cảm nhận: Thể loại này thường đưa ra cái nhìn sâu sắc về cuộc sống đô thị, thách thức và cơ hội.

- Nhân vật nữ mạnh mẽ, độc lập và tự chủ. Khích lệ sự độc lập và sức mạnh của nữ giới. Cảm nh

- Câu chuyện có yếu tố truyện ngược tâm. Gây xúc động, đôi khi đau lòng và căng thẳng. Cảm nhận thường là sự tiêu cực và đau khổ, khiến cho độc giả trải qua những cung bậc cảm xúc đặc biệt từ những tình huống khó khăn và phức tạp.

Nói chung truyện hay đó mọi người đọc và cảm nhận nha. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ :!!!

Nguồn :

Tham khảo - Người đọc truyện

Bạn có biết?

Tiểu thuyết là một thể loại văn xuôi có hư cấu, thông qua nhân vật, hoàn cảnh, sự việc để phản ánh bức tranh xã hội rộng lớn và những vấn đề của cuộc sống con người, biểu hiện tính chất tường thuật, tính chất kể chuyện bằng ngôn ngữ văn xuôi theo những chủ đề xác định. Trong một cách hiểu khác, nhận định của Belinski: "tiểu thuyết là sử thi của đời tư" chỉ ra khái quát nhất về một dạng thức tự sự, trong đó sự trần thuật tập trung vào số phận của một cá nhân trong quá trình hình thành và phát triển của nó. Sự trần thuật ở đây được khai triển trong không gian và thời gian nghệ thuật đến mức đủ để truyền đạt cơ cấu của nhân cách.

Nguồn :

Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Top lượt đọc

1
Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Ta Trở Thành Mẹ Chồng Cực Phẩm

Chương 725: Đừng hàm oan người tốt 1

sao : 8.2
2
3
Mật Ngọt Hôn Nhân

Mật Ngọt Hôn Nhân

Chương 880: Cảm ơn trời cao đã để anh gặp em (ngài phó và thanh lan)

sao : 9
4
Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 678: C678: Thư ký chủ tịch nước

sao : 10
5
Phong Lưu Tam Quốc

Phong Lưu Tam Quốc

Chương 525: Tam Quốc nhất thống

sao : 7.9
6
Xuyên Thành Hào Môn Pháo Hôi O

Xuyên Thành Hào Môn Pháo Hôi O

Chương 105: Ngoại Truyện 6: Viên Mãn

sao : 8
7
Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời

Bà Xã Ngọt Ngào Đáng Yêu: Lệ Thiếu Sủng Tận Trời

Chương 460: 460: Nguyễn Manh Manh Em Giấu Anh Hẹn Hò Với Người Ta

sao : 8.7
8
Lớp Trưởng Tôi Là Người Mèo

Lớp Trưởng Tôi Là Người Mèo

Chương 80: Thân Phận Của Phong

sao : 10
9
Kiếm Vực Vô Địch

Kiếm Vực Vô Địch

Chương 2806: Sống thật tốt đại kết cục

sao : 8

Copyright © 2021 Go Truyen Full